Annavu.net

Life is beautiful

Ngày bé

Ngày bé, mình cực kì mê và mong chờ đến thời điểm được bố mình chở ra chỗ làm của bố. Ngày đó, nhà chỉ có chiếc xe cup thôi, lúc đó còn chưa mua được xe Dream luôn cơ. Bố chở đi bon bon trên con đường xe thuộc. Mình ngồi sau ôm chặt lưng bố. Ngày đó nhìn ngược lên thấy mái tóc bố bay bay phất phơ trong gió, rồi nhìn hàng cây cứ lần lượt bỏ lại sau lưng, đó là những điều sẽ mãi về sau mình chẳng bao giờ quên được. Thật sự rất hạnh phúc!

Rồi được bố chở đến chỗ làm, nhà mình ngày đó bán gạo, thực ra là đại lý gạo, bỏ mối đi khắp nơi. Nên lúc nào bố cũng có việc phải làm. Các trò chơi của mình đều liên quan tới gạo. Nghĩ lại cũng sợ phết vì khắp nơi đều là những cây gạo dựng thẳng tắp. Nhỡ mà đổ lên người thì…

Cơ mà đó lại là nơi trở thành địa bàn của mình và bạn bè. Chơi trốn tìm, thi nhau leo lên những “đồi” gạo cao ngút để coi đứa nào bò được lên chỗ cao nhất, nhanh nhất. Rồi lén cả lấy gạo của bố đem ra phía khu đất gần đó để chơi trò nấu ăn với bạn bè. Rồi cả việc lén lấy gạo đem đi tung khắp nơi cho lũ chim quanh khu ăn ? Còn mùa hè của mình là những chuyến xe gạo đi từ nam ra bắc. Mình nhớ ngày đó hình như quốc lộ 1A chưa thông suốt như bây giờ, nên đi phải mất mấy ngày mới vào được vùng Sa Đéc, rồi mất mấy ngày mới ra được đến Hà Nội. Trên suốt đường đi, cứ gần giờ trưa là cả đoàn dừng xe bên đường, toàn là ruộng đồng bát ngát chứ ko bị phủ bởi những toà nhà như bây giờ, cả đoàn chia nhau làm đồ ăn, bắt bếp nấu nướng bên đường. Hồi đó mình còn bé quá nên được cho ngồi trên cabin chơi chờ giờ ăn cơm. Rồi cả những chuyến xe gạo đi vội ra Đà Nẵng. Có hôm vội nhảy lên xe mà quên mang theo đồ đạc ? Chắc đó sẽ là những kỉ niệm không thể nào quên với tuổi thơ của mình. Mà mỗi khi nhớ lại, đều luôn cảm thấy biết ơn.

Hôm nay, dắt cô gái nhỏ lên cơ quan ba chơi, như thường lệ, vào mỗi thứ 6, cô nàng hò reo thích thú mà chợt làm mình nhớ lại một thời đã xa…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *